Thứ Bảy, 25 tháng 12, 2010

Donald Trum - Nghệ thuật giao dịch địa ốc - Phần 3: Giành chiếc ghế trên tàu Titanic

Theo O.A.P Estate



www.nhabinhthuan.com -Xác lập niềm tin
Tôi vẫn nhớ mình đã đi bộ để ngắm nhìn khách sạn này. Khách sạn và khu phố xung quanh đang xuống cấp trầm trọng. Phân nửa số tòa nhà ở đây đang bị tịch biên. Mặt tiền của khách sạn rất dơ, tiền sảnh thì cáu bẩn. Trông nó giống như một khách sạn dành cho những người nhận trợ cấp xã hội. Nhưng khi tôi đến gần khách sạn, một cảnh tượng hoàn toàn khác đập vào mắt tôi.
Lúc bấy giờ vào khoảng 9g sáng. Có hàng ngàn người đi làm, ăn mặc bảnh bao từ Connecticut và Westchester túa ra từ nhà ga và những trạm tàu điện ngầm rồi đi vào những con đường gần đó. Khách sạn đang trên bờ vực phá sản, nhưng với những gì tôi chứng kiến thì đây là một vị trí tuyệt vời. Tôi về gặp cha tôi và kể với ông cơ hội tôi có được một khách sạn lớn ở trung tâm TP. Thoạt tiên, ông không tin tôi đang nói một cách nghiêm túc. Sau đó, ông nói với một phóng viên rằng phản ứng đầu tiên của ông đối với ý tưởng của tôi là "mua khách sạn Commodore vào lúc mà ngay cả tòa nhà của Hãng Chrysler cũng đang bị quản lý vì thiếu nợ thì đúng là cố gắng giành lấy một ghế trên con tàu Titanic".
Trước hết, tôi phải xác lập niềm tin ở những người của Penn Central rằng tôi là đối tác tốt nhất của họ trong thương vụ này, đồng thời cố gắng để không phải bỏ vốn ra trước. Trong khi đó, tôi phải thuyết phục một nhà điều hành khách sạn có kinh nghiệm hợp tác với tôi để gây sự tín nhiệm với các ngân hàng nhằm yêu cầu họ hỗ trợ về tài chính.
Tôi cũng phải thuyết phục các viên chức của TP để họ miễn thuế hoàn toàn cho tôi - một điều chưa từng xảy ra trước đó - một sự chấp thuận như thế sẽ giúp tôi chứng minh với ngân hàng rằng dự án của tôi là khả thi. Điều này rất cần thiết khi mà ngân hàng không mặn mà trong việc cho vay ngay cả với những dự án ở những khu dân cư tốt.
Với Penn Central, tôi nói tôi là nhà phát triển duy nhất muốn mua một khách sạn đang thua lỗ, nằm trong một khu phố đang xuống cấp ở một TP đang kiệt quệ. Với ngân hàng, tôi cho họ thấy việc tài trợ những dự án phát triển mới là nhiệm vụ của họ để giúp TP phục hồi nền kinh tế. Và với các viên chức chính phủ, tôi lập luận rằng đáp lại việc được miễn thuế, tôi sẽ có thể tạo ra hàng ngàn công việc mới cho ngành xây dựng và dịch vụ, mang lại bộ mặt mới cho khu phố và quan trọng nhất là tôi có thể chia sẻ lợi nhuận từ hoạt động của khách sạn với TP.
Chẳng bao lâu chúng tôi đạt được những thỏa thuận cơ bản cho thương vụ này. Cụ thể, tôi sẽ mua lại khách sạn với giá 10 triệu USD với giả thiết là tôi được miễn thuế, có thể vay tiền ngân hàng và có một đối tác để quản lý khách sạn. Đổi lại, tôi phải đặt cọc 250.000 USD mà không hoàn lại.
Canh bài xì phé
Cải thiện địa điểm
Chìa khóa cho sự thành công trong địa ốc là địa điểm. Đó có lẽ là khái niệm bị hiểu lầm nhiều nhất. Trước hết, bạn không nhất thiết phải có một vị trí tốt. Cái bạn cần là một thương vụ tốt nhất. Ngay khi bạn tạo nên một ảnh hưởng bằng sự vận động và sử dụng yếu tố tâm lý, bạn có thể làm cho một địa điểm trở nên tốt hơn. Bạn có thể chuyển một địa điểm tầm thường thành một nơi có giá trị nếu bạn thu hút được đúng đối tượng mua.
Quan điểm của tôi là bạn không kiếm được lợi nhuận trong địa ốc nếu phải bỏ ra một số tiền lớn để mua một bất động sản có địa điểm tốt nhất. Bạn có thể bị thất bại khi làm như thế, cũng giống như khi bạn mua một bất động sản có địa điểm xấu với giá hời. Điều mà bạn đừng nên làm là trả quá nhiều tiền, cho dù phải từ bỏ một địa điểm rất tốt.
Điều tôi cần trước tiên là một bản thiết kế thật xuất sắc để "lột xác" Commodore. Tôi liên lạc với Der Scutt, một kiến trúc sư trẻ có tài. Tôi nói với Der điều cốt yếu là tạo nên một cái gì đó hoàn toàn mới. Der nhanh chóng nắm bắt được những ý tưởng của tôi. Cùng lúc đó, từ đầu năm 1975, tôi đã bắt đầu kiếm người điều hành khách sạn.
Thật tình khi đó tôi chỉ mới 29 tuổi, chẳng biết tí gì về ngành này cả, thậm chí tôi cũng chưa từng ngủ đêm ở khách sạn. Dự án này rất lớn - diện tích xây dựng gần 140.000m2 với số phòng dự kiến lên đến 1.400 phòng - lớn nhất kể từ khi khách sạn New York Hilton ra đời cách đó 25 năm. Do vậy, tôi cần một người có kinh nghiệm. Ngay từ đầu, Tập đoàn Hyatt đã chiếm vị trí đầu tiên trong danh sách chọn lựa của tôi. Tôi thích hình ảnh của Hyatt với những khách sạn dáng vẻ hiện đại, sáng sủa và sạch bóng. Thêm vào đó, Hyatt rất mạnh về lĩnh vực tổ chức hội nghị, điều mà tôi nghĩ có thể là một cách kinh doanh tốt cho một khách sạn ở vùng trung tâm như Commodore.
Ngày 4-5-1975, chúng tôi cùng tổ chức một cuộc họp báo công bố sự hợp tác của chúng tôi trong việc mua và nâng cấp toàn bộ khách sạn Commodore, trong trường hợp chúng tôi có thể có được sự hỗ trợ của ngân hàng và được giảm thuế. Chỉ còn một con đường duy nhất để đạt được sự hỗ trợ của các ngân hàng là chúng tôi phải được TP giảm thuế.
Tôi quyết định sẽ gặp các viên chức TP dù chưa tìm được ngân hàng nào chịu hỗ trợ tài chính. Đối với nhiều người, điều đó ắt hẳn là khôi hài. Nhưng tôi vẫn làm, cho dù thất bại thì tôi cũng chẳng mất gì. Nói nôm na, nó giống như một canh bài xì phé, trong đó không bên nào có những quân bài mạnh nên cả hai buộc phải tháu cáy. Vì muốn giữ uy tín của mình, tôi hầu như không thể bỏ cuộc. Trong khi đó, TP rất muốn khuyến khích phát triển. Tôi đệ trình hồ sơ của mình lên TP vào tháng 10-1975. Để phát triển nền kinh tế của TP, người ta đồng ý xây dựng một chương trình, trong đó chúng tôi sẽ là những đối tác có tiềm năng. TP sẽ miễn thuế nhà đất cho tôi trong vòng 40 năm. Đổi lại, hằng năm tôi sẽ trả một khoản lệ phí cho TP và một phần lợi nhuận của khách sạn.
Grand Hyatt khánh thành vào tháng 9-1980. Tổng lợi nhuận của nó nay đã vượt con số 30 triệu USD một năm. Bây giờ, khi đi ngang qua đường số 42 hay đại lộ Park, nhìn lên Grand Hyatt, bạn sẽ thấy phản chiếu trên đó là nhà ga trung tâm, tòa nhà Chrysler và tất cả những tòa nhà khác. Nếu không có Grand Hyatt, bạn có lẽ đã không chú ý gì đến cảnh quan xung quanh nó cả.
Theo O.A.P Estate

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét